Ratings10
Average rating4.4
The first major English translation of one of contemporary Japan's bestselling and most celebrated authors From Akutagawa Award-winning author Yoko Ogawa comes a haunting trio of novellas about love, fertility, obsession, and how even the most innocent gestures may contain a hairline crack of cruel intent. A lonely teenage girl falls in love with her foster brother as she watches him leap from a high diving board into a pool--a peculiar infatuation that sends unexpected ripples through her life. A young woman records the daily moods of her pregnant sister in a diary, taking meticulous note of a pregnancy that may or may not be a hallucination--but whose hallucination is it, hers or her sister's? A woman nostalgically visits her old college dormitory on the outskirts of Tokyo, a boarding house run by a mysterious triple amputee with one leg. Hauntingly spare, beautiful, and twisted, The Diving Pool is a disquieting and at times darkly humorous collection of novellas about normal people who suddenly discover their own dark possibilities.
Reviews with the most likes.
Đọc lại lần ba.
(Sau một cuộc đi thăm bạn đẻ bỗng cảm thấy đồng cảm hơn bao giờ hết với những chi tiết trước giờ không mấy để ý *liếc mạnh Pregnancy Diary*)
Để kỷ niệm lần đọc thứ ba, tôi xin kể về mối duyên có phần nhạt nhẽo nhưng tôi luôn cho là thần thánh giữa tôi và cuốn sách này.
Tôi mua cuốn này chỉ vì cái bìa (siêu đẹp), và một chút vì text bìa “a lonely teenaged girl falls in love with her foster-brother” (ừ tui bị íu đúi trước các thíu nữ í), hoàn toàn không có một ý niệm gì về tác giả. Đọc xong truyện 1, tôi kinh hack. Đọc tiếp truyện 2, tôi ớn lạnh. Đọc hết truyện 3 thì tôi phải vùng dậy ngay để gu gờ tác giả. Ngạc nhiên chưa, cổ chính là người đã viết Giáo sư và công thức toán, một cái truyện tôi từng đọc và hoàn toàn không ấn tượng gì (đến mức mất trí nhớ tên tác giả thì đủ biết với tôi nó nhạt như nào rồi đấy). Từ đó tôi trở thành fan của cổ.
Thực sự đến giờ tôi vẫn coi Yoko Ogawa viết Giáo sư và công thức toán và Yoko Ogawa viết The Diving Pool, Revenge, Hotel Iris (tôi vẫn đang đọc), Memory Police (sắp ra tháng Tám này) aka những cuốn tôi cực kỳ si mê (hoặc 77% sẽ si mê) là hai tác giả hoàn toàn khác nhau. Tôi chưa bao giờ và cũng không bao giờ có ý định đọc lại Giáo sư, nhưng đã đọc The Diving Pool ba lần. Việc Giáo sư trở thành cuốn iconic nhất của Ogawa khiến tôi mỗi lần nghĩ tới lại muốn vò đầu bứt tóc.
The Diving Pool gồm ba truyện ngắn: The Diving Pool, Pregnancy Diary và Dormitory. Cả ba đều xuất sắc. Không kinh dị mà vẫn đáng sợ. Đáng sợ nhưng lại cũng relatable hơn bao giờ hết.
Nhớ lần đầu đọc xong, trong tôi dấy lên một khao khát mãnh liệt vừa ước gì ba truyện này kéo dài mãi mãi vừa muốn chúng mãi mãi dừng lại ở đó.
Càng đọc lại tôi càng cảm nhận rõ rệt về tính nữ của cuốn sách này và của chính mình và tôi trân trọng nó vì điều đó.
Ấn tượng nhất với tôi ở ba truyện ngắn này là cách tác giả chạm tới casual cruelty và sexual desire (<a href="https://www.wordswithoutborders.org/book-review/yoko-ogawas-the-diving-pool-three-novellas">What Ogawa gives us is a sort of reversal of the idea of the male gaze, in which the female gaze toward the object of desire expresses not power but helplessness and separation.</a>) ở ba nhân vật nữ chính của mỗi truyện. Tinh tế, sắc bén, lạnh lùng nhưng vẫn cảm thông vô bờ mà lại không sến.
Tôi thích nhất truyện đầu tiên, The Diving Pool. Vì kết quá đỉnh. Cái khoái cảm khi còn đang bận rón rén sợ sảy chân xuống cái hố tình cảm thiếu nữ sến súa thì đã được đẩy thẳng tay xuống vực sâu tối đen tuyệt vọng, thực sự lần nào đọc cũng sởn da gà.
“I was always watching you.” This could have been a breathless declaration of love or a final farewell.
Và vì câu này nữa.
Three strange people in three strange stories. Definitely psychological, gentle horror. (Is that nonsensical? I'm going with it anyway)